Home | Posts RSS | Comments RSS | Login

THIRTY-NINE

Monday, November 17, 2008
<'): TWENTY-FOUR

i can't sleep at night
thinking about this.

as much as i want it to end
as much as i want this
overly extended nightmare to end
if i had a choice
i would never let go,
i would never give in,
i would never allow it,
not for the slightest second.

dì ơi-
con thương dì nhiều,
thật là nhiều.
nếu con mất dì,
đời con sẽ vắng,
đời con sẽ cô đơn,
và con sẽ rất là buồn.
Con biết dì phải đi.
Một ngày nào đó,
Chúa sẽ kêu dì về,
ở với Chúa,
ở trên Thiên Đường.

Nhưng, dì ơi,
con chưa muốn dì đi,
con chưa muốn dì xa con,
con chưa muốn xa dì.

Lúc dì đau,
lúc dì cần con,
con không có thể ở gần dì được.

Những việc con làm cho dì
đâu có được bao nhiêu đâu.
So với đời cực khổ của dì,
so với những đau đớn của dì,
tay nhỏ bé của con chẳng làm được gì cả, dì ơi.

Giờ này,
giờ phút cuối cùng của dì,
con vẫn không làm được một cái gì
cho dì thương yêu của con.

Dì ơi,
con xin dì đừng lo.
Con sẽ cố lên,
con sẽ ráng hết sức con,
học hành,
lo cho và vâng lời má con,
hai chị con.

Con biết
con đã làm dì buồn nhiều lần.
Giờ, con hối hận.
Những lời con nói mà làm cho dì buồn,
làm cho dì đau,
con xin dì bỏ qua.
Những lúc đấy,
con còn bé quá, dì ơi,
con còn khờ khạo quá.
Con hy vọng
bây giờ
con khôn thêm một ít.

Cả đời của con có dì.
Con đâu có nghĩ
là sẽ có một ngày nào đó
mà con không có dì.

Dì ơi,
dì là dì thương yêu của con,
là mẹ đở đầu của con,
là mẹ thứ hai của con.

Lúc nào con cũng nghĩ đến dì,
lúc nào con cũng cầu nguyện cho dì,
lúc nào con cũng nhớ đến dì,
và con sẽ không bao giờ,
không bao giờ
quên dì của con.

dì ơi,
con thương dì nhiều lắm.

0 [+] to THIRTY-NINE:

Post a Comment